Một thoáng "Sa Mạc"
Thấm
thoát, một cái vèo, tháng Sa mạc đã qua đi. Giờ đây, tháng Sa mạc đã lùi lại
phía sau nhưng cái dư âm, cái hồn của nó luôn vọng mãi trong tôi. Với cái mưa
triền miên của xứ Huế cùng với không gian vô cùng tĩnh lặng của màn đêm nơi Chủng
viện này, chợt lòng tôi gợi bao điều nghĩ suy…
Ban
đầu, tôi cứ nghĩ tháng sa mạc này sẽ là một tháng “khổ tu”, buồn tẻ nhưng thay
vào đó là một khoảng thời gian với muôn vàn cung bậc cảm xúc khác nhau. Tôi biết
đây là một hồng ân cao cả Chúa ban cho tôi. Ngài ban cho tôi “như trẻ thơ nép
mình lòng mẹ” và lòng tôi “lặng lẽ, an vui”.
“ Lặng
lẽ ” thật! Lòng tôi như nhẹ hơn, lặng hơn với một không gian yên tĩnh được bao
phủ bởi từng tầng mây huyền ảo của đất trời Thiên An. Tôi lặng lẽ đến với Chúa,
thả hồn theo những cảm xúc hạnh phúc êm ái mà Chúa ban cho tôi. Mỗi ngày trôi
qua, trải lòng vào những bài nguyện ngắm, dường như tôi đến gần hơn với cái sâu
thẳm lòng tôi. Tôi cảm nhận được có một bàn tay ấm áp, nâng đỡ, dìu dắt tôi
cách nhẹ nhàng qua từng giai đoạn lịch sử đời tôi.
Đặc biệt trong tháng vừa qua, tôi được sống với
con người sâu xa nhất trong tôi. Giờ giải lao, đôi lúc, tôi hòa mình theo những
cánh bướm hay những bông hoa vệ đường mà bất chợt lòng mình rộn lên những niềm
vui, niềm thổn thức muốn được dâng hiến cho cái mà người ta gọi là “đời”. Lâu
nay, tôi cứ nghĩ tôi phải dâng hiến, phải làm cái gì đó thật lớn lao, thật cao
cả, thật “ra trò”, như vậy mới có thể gọi là “hiến dâng”. Đó là một suy nghĩ thật
sai lầm! Và giờ, dù chỉ là một cánh bướm, một bông hoa nhỏ thôi, tôi cũng muốn
âm thầm, lặng lẽ góp sức cho cái “đời” ấy. Có lẽ, “đời dâng hiến” là vậy!
Tháng
sa mạc là vậy đó – nó vừa lặng lẽ, vừa an vui. Tôi không biết nói gì hơn là
dâng lên Chúa lời cảm tạ tri ân. Chúa đã ban cho tôi tất cả, tôi chẳng thể nào
diễn tả hết .được niềm hạnh phúc đó. Tôi nguyện dấn bước theo con đường Chúa đi
dù tôi biết rằng chặng đường phía trước chẳng hề đơn giản chút nào. Tôi tin chắc
rằng có Chúa cùng đi, tôi chẳng sợ hãi gì như lời ca mà tôi hằng nghêu ngao … “ Đường đi có Chúa, gian nguy ta có lo chi…”
Lời nguyện tắt
Lạy Chúa Giê-su, linh mục lý tưởng của đời
con. Với tình yêu bao la Chúa dành cho con, Chúa mời gọi con dấn bước theo con
đường Chúa đi. Noi gương Đức Mẹ, con nguyện một lòng hai tiếng Xin Vâng dẫu biết
rằng chặng đường còn bao chông gai. Nhưng con tin chắc rằng, Chúa sẽ liệu cho
con, để con trở nên cánh tay nối dài của Chúa, để con ra sức gặt hái trên cánh
đồng mà Chúa đã dành cho con. Amen
No comments:
Post a Comment