Lúc đó cũng là thời gian cuối cùng của năm học cũng là thời gian mà anh và em phải lựa chọn, quyết định cho tương lai của mình. Rồi anh cũng phải rời xa em vì anh và em không vào được ngôi trường mà anh và em mong muốn. Thế là em học y dược Huế, còn anh thì học công nghệ thông tin Đà Nẵng. Nhưng điều đó chưa phải là ngăn cách tình yêu của đôi ta ở bên nhau. Vào chương trình học thì hai người có thời gian khác nhau về giờ giấc, nên việc thăm hỏi hay đi ra hoặc đi vào thăm nhau quả là rất khó khăn. Chỉ vì thế mà anh với em chỉ có thể trao đổi trò chuyện, hỏi thăm nhau qua facebook, điện thoại. Cứ đêm đến anh và em lại gặp nhau qua facebook, chỉ có như vậy thì vơi đi nỗi nhớ.
Dần dà, vì việc học của anh gặp một số khó khăn nên phần nhiều làm anh chán nản và quên đi việc hỏi thăm sức khỏe em cũng như việc học của em, không quan tâm tới em. Thế là mỗi lần cầm điện thoại lên là được nghe một bài giáo huấn như “mẹ dạy con” vậy. Cũng vì sự lơ là, không quan tâm đến em nên em đã tìm đến nhà thờ, một nơi yên tĩnh và cách biệt bên ngoài, tìm cho riêng mình em một cõi riêng tư cho mình nơi mà không ai làm phiền được em. Chính vì anh mà em tìm đến Chúa để có sự bình an được che chở và bảo vệ. Rồi em quyết định rời xa anh và vào tìm hiểu một Dòng gần nhà thờ Phú Cam. Nơi này cho em niềm vui và sự bình an, nơi mà em kết hiệp mật thiết với Chúa và chính Ngài mới Chính là người bạn tình duy nhất của em. Vào đó, em cắt đứt mọi liên lạc bên ngoài nên anh không còn cách nào liên lạc với em nữa, anh thấy lo lắng cho một điều gì đó đang xảy ra, mà chính kẻ vô tâm như anh không hề biết. Thế là anh quyết tâm ra Huế, hỏi bạn bè em mãi mới biết được em ở Dòng Mến Thánh Giá Huế, và anh đã tìm vào để gặp em. Thật ngạc nhiên vì anh suýt nữa đã không nhận ra em nữa. Từ một con người hiện đại, ăn mặc theo mốt thời trang của giới trẻ hiện nay, và giờ em quay 180 độ về với chiếc áo sơ mi quần tây, tóc cắt ngắn. Trông em giản dị và đơn sơ như một bà sơ thật sự vậy!
Anh hỏi rất nhiều nhưng em chỉ nói: “Em cám ơn tất cả mà tình yêu anh dành cho em. Em cũng yêu anh nhiều lắm! Nhưng vì nhiều lần anh đã vô tâm với em nên em đã tìm cho em một tình yêu mới, em cũng cám ơn anh rất nhiều! chính sự vô tâm của anh giúp em nhận ra rằng tình yêu này không thuộc về em, tình yêu này không đem chúng ta về chung lối nên em đã quyết định vào Dòng. Chính nơi này cho em hạnh phúc và sự bình an; và nơi này, chỉ có Ngài là người mang đến cho em niềm vui và sự bình an nhất, ở bên Ngài em mới biết Ngài quan trọng với em như thế nào, Ngài luôn bên cạnh em không bao giờ rời xa em và em nhận ra rằng chỉ có Ngài là tình yêu trọn vẹn nhất của đời em mà em hằng tìm kiếm. Anh đừng buồn nhé!”
Và thế là em đã rời xa anh đến với một người khác, người mà em cho là tốt hơn anh, quan tâm em hơn, luôn đồng hành sát cánh với em trong đau buồn cũng như em gặp khó khăn. Từ đó chỉ mình em với Thánh Giá Giê-su cùng đồng hành bên nhau. Vì em đã thuộc trọn về Ngài chứ không ai khác, thuộc về nơi chỉ có mình em với Giê-su, người Hiền Thê của đời em. Nơi đây, anh cầu chúc em luôn bình an và hạnh phúc trong chính tình yêu của Thiên Chúa em nhé! Anh cũng thầm cảm ơn Chúa khi đã chọn em làm sứ giả cho Ngài để nơi em là tấm gương mà nhiều người noi theo, và chính anh đã không ngần ngại cũng đã nhận ra rằng mình cũng có một vị “Hiền Thê” là Cha trên trời. Cám ơn em, cám ơn em vì tất cả em đã dành cho anh, cho anh biết thế nào là tình yêu và chính nơi em, anh cũng tìm cho mình được một tình yêu thực sự, người đó không phải ai khác mà chính là tha nhân, mọi người và đó là tình yêu của Chúa Giê-su nơi Cây Thánh Giá chịu chết vì chúng ta. Vậy là chúng ta cũng đi trên một con đường xây dựng tình yêu nước trời nơi xã hội và giáo hội ngày nay. Cùng nhau cố gắng em nhé! Nhớ nhau trong lời cầu nguyện.
Bạn đồng hành cùng em!
Ly Băng
No comments:
Post a Comment