Mạo muội xin được trải lòng cùng các bạn một tâm sự mà mình đã chứng kiến, đã lắng nghe và chính bản thân mình cũng đã có lúc tưởng chừng……..Trước đây mình đã được may mắn sống những tháng ngày ở Tu Viện Thánh Tâm (Nơi nuôi dưỡng Thầy Bình (ánh) nhà ta đó)…
Những anh em là Tu sinh vào dòng trước tôi, đúng hơn là chính thức gắn cho mình cái “mác”: Tu sĩ, đã nói cho tôi nghe (không biết là các Ngài đùa hay là sự thật) là: khi vào Nhà tập (hết giai đoạn Đệ tử) thế nào các Cha linh hướng hoặc các Cha Bề trên cũng hỏi: Chú đã yêu bao giờ chưa? Nếu chưa thì về yêu đi rồi vào tu. Các bạn có thấy chuyện này rất lạ không?? Đi tu mà yêu, lỡ “dính chưởng” luôn thì sao mà đi tu được nữa đây? Vậy mà mình chắc với các bạn: 99,99 % những bậc tu sĩ (xin lỗi các Đấng đi trước, cái này là bản thân đã đi phỏng vấn nhiều người rồi mới dám rút ra kết luận này) đã trải qua ít là một lần yêu (thường là yêu đơn phương) và cũng ít là một lần bị từ chối hoặc là yêu mà không dám nói ra, cứ để trong lòng rồi đi tu, để rồi thời gian dần nhạt phai.
Nghe thì thật tức cuồi nhỉ? Nhưng sự thật lại như vậy đấy các bạn ạ. Các bạn thử nghe xem những lời này thì các bạn sẽ hiểu về cái gọi là “Tình yêu tu sinh” Yêu á! Cũng đã có, nhưng không dám nói cho người ta biết, vì người ta biết mình muốn đi tu rồi, thế nào họ cũng từ chối thôi. Khi đó thì……nguy lắm
Trước kia mình cũng đã yêu rồi, nhưng toàn tình yêu đơn phương thôi. Một nàng thì lấy lý do là còn phải đi học. Một nàng lại từ chối vì lý do rất đơn giản: “lo mà tu đi” còn các nàng còn lại thì bảo “em không muốn tranh chấp với Chúa_Ngài đánh chết”. Không còn đường nào nữa nên quyết định Tu là thượng sách.
Cũng đã có lần yêu nhưng rồi người mình yêu đã “phụ tình” mình. Thế là quyết định dứt áo ra đi thôi….đau khổ wá phải không các bạn (cười)
Có một điều thật lạ lắm, nếu tôi đoán không nhầm thì chỉ có những người đi tu mới nếm phải và suy nghĩ như vậy thôi: tỏ tình với người khác, nhưng lại sợ họ “ừ một tiếng” sợ họ nói hai tiếng “đồng ý”, lúc đó lại lâm vào thế “tiến thoái lưỡng nan” bị kẹt xe thì chết. Chính vì thế nên tu sinh thường chẳng dám tỏ tình vì: hoặc sợ bị từ chối (như đã trình bày ở trên), hoặc là sợ người ta cũng yêu mình rồi đồng ý, lúc đó “vướng và kẹt” cực kỳ luôn; nếu “lỡ” yêu rồi, lại sợ không đi tu được (Tu sĩ chung tình lắm!) còn nếu muốn theo mãi con đường “tu là cõi phúc”, con đường dâng hiến thì buộc phải chia tay, lúc đó chẳng khác nào mình đi giết người ta vậy!!!(cười)
Các bạn nhà ta_ Giáo xứ Lộc Thuỷ thân mến! tình yêu của tu sinh cũng lắm cái hay ho cái thú vị và nhiều cái “shốc” nhưng lắm lúc cũng thấy cô đơn đôi lúc còn đau khổ nữa (khóc)…..Dẫu thế nào đi nữa mình luôn biết bên cạnh các tu sinh lúc nào cũng có Giêsu đồng hành. Hồi mình còn đang ở Tu viện (thời hoàng kim nhất) , đôi lúc nhìn từng cặp từng cặp “sát cánh” với nhau thật cũng “thèm thuồng” một chữ YÊU mơ ước một bàn tay ấm áp… Nhưng có một điều mà mình chắc như đinh đóng cột với các bạn, đối với các tu sinh không có gì có thể ngăn cách được tình yêu của họ với Giêsu đâu. Thứ tình yêu cao vời khôn xiết! họ luôn sẵn sàng dâng hiến: cả tâm tư và thân xác. Một thứ tình yêu tuyệt vời phải ko các bạn?
Một phút trải lòng, những dòng tâm sự “mộc mạc” bằng tấm lòng của mình..khi viết bằng tấm lòng chân thành thì văn phong không mấy mượt mà, không gọt dũa nhiều mà chỉ chất chứa sự đơn sơ trong đó mà thôi………..hy vọng các bạn sẽ tìm được một niềm vui_nụ cười dù chỉ trong tiềm thức khi đọc dòng tâm sự của mình. Bên cạnh đó mình cũng mong muốn các bạn bỏ qua những thiếu sót trong những dòng tâm sự trên và góp ý cho mình để có những bài viết hay và ý nghĩa cho những lần tiếp theo.
` Nguyện xin tình yêu của Chúa luôn đồng hành với tất cả bà con Lộc Thuỷ thân yêu, cách riêng xin tình yêu của Giêsu luôn đồng hành cùng Quý Cha, Quý Thầy, Quý sơ và những bạn giới trẻ trong giáo xứ thân yêu đang nuôi ước vọng dâng hiến cao đẹp này!! Hãy yêu và yêu thật nhiều nhé_tình yêu Giêsu đẹp lắm các bạn ạ!
Trần Luật_law
[ Ngài Gọi Con ] ---- Tình Yêu Tu Sinh!!!
SUY TƯ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment