Wednesday, March 22, 2017
†.Ngài Gọi Con.†--- Đi tu, hiếu thảo thế nào?
“Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” là câu ca dao hẳn đã rất quen thuộc đối với người dân Việt Nam, tuy nhiên, không vì thế mà ý nghĩa của nó bị phai mờ. Ẩn trong câu ca dao là công ơn to lớn của các đấng sinh thành. Hội Thánh cũng đã dạy về bổn phận của người làm con ngang qua điều răn thứ tư. Bổn phận ấy dù gì cũng dễ dàng thực hiện hơn đối với những người sống bậc hôn nhân hay độc thân giữa đời. Vậy còn những người sống bậc tu trì thì như thế nào?
Trước hết, đi tu là một sự từ bỏ. Chính Chúa Giê-su đã nói: “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được.”1 Ở đây, Thiên Chúa muốn những người bước theo Ngài phải có một sự lựa chọn dứt khoát và triệt để. Tuy Chúa không nói rằng chỉ những người sống đời dâng hiến mới có thể làm môn đệ, nhưng Thiên Chúa đòi hỏi cách rõ ràng hơn đối với những người sống đời sống này. Chúa Cha đã mặc khải cho Thánh Catarina Siena hai cấp bậc của Đức Ái: Bậc Đức Ái chung và bậc Đức Ái trọn lành. Một người muốn đạt tới bậc trọn lành phải từ bỏ tất cả và thực thi lệnh truyền “yêu mến Thiên Chúa trên hết mọi sự” một cách triệt để theo đúng nghĩa đen. Đó là hình ảnh một người môn đệ đích thực mà Thiên Chúa mời gọi cách riêng và rõ ràng đối với những người sống đời dâng hiến. Có lần một người anh họ của tôi biết được ý định đi tu của mình, chúng tôi khá thân thiết và anh cũng hiểu rõ về gia đình tôi, nên bảo tôi rằng: “Mi bị điên à. Nhà giờ còn ai đâu. Ông bà (bố mẹ tôi) thì già cả rồi, không lo đi làm mà chăm sóc cho ông bà, lại còn ăn bám thêm một thời gian nữa.” Lúc đó tôi chỉ biết im lặng.
Thứ hai, một người bước vào đời sống tu trì thường đã đến tuổi trưởng thành và họ không còn sống chung với cha mẹ nữa. Tuy họ không còn phải vâng lời cha mẹ nhưng lòng tôn kính thì tồn tại luôn mãi”2. Lòng tôn kính dựa trên sự biết ơn đối với đấng sinh thành. Người sống đời tu không thể phụng dưỡng và cũng chẳng có của cải vật chất để báo đáp phần nào công ơn cha mẹ. Tuy nhiên hai điều họ có thể làm trong tư cách là những môn đệ của Chúa đó là lời cầu nguyện và đời sống của mình. Với những người có đức tin, lời cầu nguyện là món quà vô giá. Họ dâng lên Đấng họ đang bước theo những người đã sinh thành và dưỡng dục họ. Thật tuyệt vời nếu họ xin Đấng Quan Phòng thay họ chăm sóc cha mẹ của mình. Có cha mẹ nào lại không muốn con mình nên người và sống hạnh phúc. Khi đã chọ con đường tu trì, người tu sĩ sống tròn đầy và hạnh phúc với con đường đã chọn cùng với những lời dạy của cha mẹ. Đó chẳng phải là một lời cám ơn đẹp nhất sao!
Tóm lại, tất cả chúng ta ai cũng có thể thực hiện điều răn thứ tư theo cách riêng mình được mời gọi. Người tu sĩ tuy từ bỏ tất cả để theo Chúa nhưng họ cũng có thể bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với cha mẹ bằng lời cầu nguyện và lối sống của mình.
ĐĐT
Trước hết, đi tu là một sự từ bỏ. Chính Chúa Giê-su đã nói: “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được.”1 Ở đây, Thiên Chúa muốn những người bước theo Ngài phải có một sự lựa chọn dứt khoát và triệt để. Tuy Chúa không nói rằng chỉ những người sống đời dâng hiến mới có thể làm môn đệ, nhưng Thiên Chúa đòi hỏi cách rõ ràng hơn đối với những người sống đời sống này. Chúa Cha đã mặc khải cho Thánh Catarina Siena hai cấp bậc của Đức Ái: Bậc Đức Ái chung và bậc Đức Ái trọn lành. Một người muốn đạt tới bậc trọn lành phải từ bỏ tất cả và thực thi lệnh truyền “yêu mến Thiên Chúa trên hết mọi sự” một cách triệt để theo đúng nghĩa đen. Đó là hình ảnh một người môn đệ đích thực mà Thiên Chúa mời gọi cách riêng và rõ ràng đối với những người sống đời dâng hiến. Có lần một người anh họ của tôi biết được ý định đi tu của mình, chúng tôi khá thân thiết và anh cũng hiểu rõ về gia đình tôi, nên bảo tôi rằng: “Mi bị điên à. Nhà giờ còn ai đâu. Ông bà (bố mẹ tôi) thì già cả rồi, không lo đi làm mà chăm sóc cho ông bà, lại còn ăn bám thêm một thời gian nữa.” Lúc đó tôi chỉ biết im lặng.
Thứ hai, một người bước vào đời sống tu trì thường đã đến tuổi trưởng thành và họ không còn sống chung với cha mẹ nữa. Tuy họ không còn phải vâng lời cha mẹ nhưng lòng tôn kính thì tồn tại luôn mãi”2. Lòng tôn kính dựa trên sự biết ơn đối với đấng sinh thành. Người sống đời tu không thể phụng dưỡng và cũng chẳng có của cải vật chất để báo đáp phần nào công ơn cha mẹ. Tuy nhiên hai điều họ có thể làm trong tư cách là những môn đệ của Chúa đó là lời cầu nguyện và đời sống của mình. Với những người có đức tin, lời cầu nguyện là món quà vô giá. Họ dâng lên Đấng họ đang bước theo những người đã sinh thành và dưỡng dục họ. Thật tuyệt vời nếu họ xin Đấng Quan Phòng thay họ chăm sóc cha mẹ của mình. Có cha mẹ nào lại không muốn con mình nên người và sống hạnh phúc. Khi đã chọ con đường tu trì, người tu sĩ sống tròn đầy và hạnh phúc với con đường đã chọn cùng với những lời dạy của cha mẹ. Đó chẳng phải là một lời cám ơn đẹp nhất sao!
Tóm lại, tất cả chúng ta ai cũng có thể thực hiện điều răn thứ tư theo cách riêng mình được mời gọi. Người tu sĩ tuy từ bỏ tất cả để theo Chúa nhưng họ cũng có thể bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với cha mẹ bằng lời cầu nguyện và lối sống của mình.
ĐĐT
Monday, March 6, 2017
†.Ngài Gọi Con.†--- Mừng 8/3 cho Souer
Sơ thân mến!
Trong những ngày này chúng ta dành nhiều lời chúc mừng đến người bà, người mẹ, người chị em. Ai cũng cầu mong cho họ luôn được nhiều sức khỏe, niềm vui và bình an trong cuộc sống. Ngày quốc tế phụ nữ hẳn là sơ cũng nhận được nhiều lời chúc mừng tuyệt vời như thế. Tuyệt vời vì sơ không chỉ là người phụ nữ như bao người nữ khác, nhưng sơ còn là người nữ tu của thầy Giêsu trong con đường dâng hiến mà sơ đang dấn bước!
Còn nhớ có lần Đức Thánh Cha Phanxicô chia sẻ rằng: “Điều gì sẽ xảy ra nếu không có các sơ? Không có các sơ trong bệnh viện, trong sứ mạng, trong các tổ chức thiện nguyện, trong môi trường giáo dục là điều mà ta không thể tưởng tượng được!” Thực vậy, nơi nào có tu sĩ, người ta thường bắt gặp hình ảnh những người nữ thuộc trọn về Chúa đang hăng hái cho sứ mạng Nước Trời. Tuy là người nữ chân yếu tay mềm nhưng một khi xác tín vào tiếng gọi của Thầy Giêsu, sơ đủ sức sống vui tươi trong đời dâng hiến, và hăng say trong sứ mạng Chúa trao.
Từ thời áo trắng mộng mơ, thuở nữ sinh đại học, sơ đã khao khát từ bỏ mọi sự để rẽ vào con đường dâng hiến. Thay vì đuổi theo tiếng gọi của tình yêu đôi lứa, sơ đã dấn thân theo tiếng gọi yêu thương của Thầy Giêsu. Cũng như các tu sĩ khác, sơ từ bỏ cuộc sống riêng tư, từ bỏ ước mơ xây dựng tổ ấm uyên ương để trọn đời khuôn mình theo chương trình của Thiên Chúa. Là nữ tu đơn sơ thánh thiện, sơ phấn khởi bước cùng Thầy Giêsu trên khắp nẻo đường sứ mạng. Rồi trên hành trình ấy, sơ không chỉ có một lịch sử huy hoàng để nhớ lại và tường thuật, mà sơ còn có một lịch sử oai hùng cần viết nên! Cùng với Giêsu, sơ có thể thực hiện những điều trọng đại hơn nữa. Ước mong người nữ tu của Thiên Chúa luôn là đóa hoa thơm mà Thiên Chúa muốn dành tặng cho đời, cho từng người mà sơ đồng hành gặp gỡ.
Sơ biết không, dẫu biết hành trình đi theo Giêsu còn lắm gian nan, trong cộng đoàn hay nơi sứ vụ còn nhiều thách đố, nhưng hy vọng sơ không chùn bước. Đôi khi sức nặng của thập giá khiến bờ vai người nữ được thánh hiến nặng chĩu quạnh đau, nhưng sơ may mắn có bờ vai Giêsu để nương tựa, cậy nhờ. Nhờ vào mối tình Giêsu, sơ có được cuộc sống hạnh phúc bình an trong đời dâng hiến. Với niềm vui thiêng liêng mà sơ nhận được từ Thiên Chúa, ước mong người nữ tu của Chúa có được nguồn sức mạnh tuyệt vời để lướt thắng những thách đố khó khăn, sơ nhỉ!
Bên cạnh đó, nhờ tình yêu Đức Kitô thúc bách, sơ vui tươi sống ba lời khuyên Phúc âm. Thời khắc khấn hứa ấy cho sơ chính thức trở thành người nữ trọn đời chỉ thuộc về một mình Thiên Chúa mà thôi. Thay vì nên nghĩa vợ chồng với ai đó, sơ lại được thôi thúc để sống độc thân khiết tịnh vì Nước Trời. Thật cao thượng và trân quý biết bao! Trong đời tu, sơ chỉ còn yêu một mình Thiên Chúa – người tình duy nhất của sơ. Ai bảo các sơ không có người tình; ai đồn các sơ không biết yêu!? Thiết nghĩ các sơ cũng yêu say đắm và sống trọn vẹn cho mối tình với Giêsu đấy thôi! Là người nữ được thánh hiến, sơ không cần điểm trang lộng lẫy, không vòng vàng trang sức. Với sơ, những thứ ấy không đẹp bằng chiếc áo dòng xinh xắn, không quý bằng chiếc lúp đội trên đầu. Nhờ cuộc sống khó nghèo, khiết tịnh và vâng phục, sơ lúc nào cũng trở nên người nữ tu hiền hòa dễ mến, dịu dàng đạo hạnh trước Thiên Chúa và người ta.
Khi giữ mối tình chung thuỷ với Đấng mà sơ khấn hứa bước theo, người nữ tu của Thiên Chúa được tự do trước hấp lực của gấm vóc lụa là, của tiền tài danh vọng. Sơ can đảm chọn Chúa làm gia nghiệp cho mình. Nhờ vậy mà đời tu của sơ không sầu buồn như nhiều người nghĩ, không u ám như lắm người tưởng. Đúng là chỉ có ai yêu mến người tình Giêsu, họ mới nhận ra đời tu là con đường dệt bằng hoa hồng hạnh phúc, đan bằng chuỗi ngày dâng hiến say mê. Hy vọng lúc nào sơ cũng là người nữ thuộc về Giêsu! Ước mong sơ nhận được thật nhiều ân huệ của Thiên Chúa để trong cuộc sống tu trì, sơ là món quà mà Thiên Chúa dành cho Hội thánh và cho con người hôm nay!
Chúc mừng sơ trong bầu không khí của ngày quốc tế phụ nữ! Tặng sơ lời cầu nguyện tựa bông hoa tươi thắm! Nguyện xin Chúa Giêsu – người tình đặc biệt của sơ – tiếp tục thắp lên ngọn lửa tình của Ngài để sưởi ấm trái tim của sơ. Nhờ đó người nữ tu của Chúa có thể sống rạng ngời trong niềm tin yêu trông cậy. Nếu lúc nào đó tình yêu trong sơ vơi đi, sức hấp dẫn của đời tu yếu dần, xin Chúa mau đến và ở lại trong trái tim sơ. Ước mong từ đó người nữ tu của Chúa lại được hồi sinh và tiếp tục yêu hết mình và tu hết tình.
Cầu nguyện cho nhau, sơ nhé!
Giuse Phạm Đình Ngọc SJ
Trong những ngày này chúng ta dành nhiều lời chúc mừng đến người bà, người mẹ, người chị em. Ai cũng cầu mong cho họ luôn được nhiều sức khỏe, niềm vui và bình an trong cuộc sống. Ngày quốc tế phụ nữ hẳn là sơ cũng nhận được nhiều lời chúc mừng tuyệt vời như thế. Tuyệt vời vì sơ không chỉ là người phụ nữ như bao người nữ khác, nhưng sơ còn là người nữ tu của thầy Giêsu trong con đường dâng hiến mà sơ đang dấn bước!
Còn nhớ có lần Đức Thánh Cha Phanxicô chia sẻ rằng: “Điều gì sẽ xảy ra nếu không có các sơ? Không có các sơ trong bệnh viện, trong sứ mạng, trong các tổ chức thiện nguyện, trong môi trường giáo dục là điều mà ta không thể tưởng tượng được!” Thực vậy, nơi nào có tu sĩ, người ta thường bắt gặp hình ảnh những người nữ thuộc trọn về Chúa đang hăng hái cho sứ mạng Nước Trời. Tuy là người nữ chân yếu tay mềm nhưng một khi xác tín vào tiếng gọi của Thầy Giêsu, sơ đủ sức sống vui tươi trong đời dâng hiến, và hăng say trong sứ mạng Chúa trao.
Từ thời áo trắng mộng mơ, thuở nữ sinh đại học, sơ đã khao khát từ bỏ mọi sự để rẽ vào con đường dâng hiến. Thay vì đuổi theo tiếng gọi của tình yêu đôi lứa, sơ đã dấn thân theo tiếng gọi yêu thương của Thầy Giêsu. Cũng như các tu sĩ khác, sơ từ bỏ cuộc sống riêng tư, từ bỏ ước mơ xây dựng tổ ấm uyên ương để trọn đời khuôn mình theo chương trình của Thiên Chúa. Là nữ tu đơn sơ thánh thiện, sơ phấn khởi bước cùng Thầy Giêsu trên khắp nẻo đường sứ mạng. Rồi trên hành trình ấy, sơ không chỉ có một lịch sử huy hoàng để nhớ lại và tường thuật, mà sơ còn có một lịch sử oai hùng cần viết nên! Cùng với Giêsu, sơ có thể thực hiện những điều trọng đại hơn nữa. Ước mong người nữ tu của Thiên Chúa luôn là đóa hoa thơm mà Thiên Chúa muốn dành tặng cho đời, cho từng người mà sơ đồng hành gặp gỡ.
Sơ biết không, dẫu biết hành trình đi theo Giêsu còn lắm gian nan, trong cộng đoàn hay nơi sứ vụ còn nhiều thách đố, nhưng hy vọng sơ không chùn bước. Đôi khi sức nặng của thập giá khiến bờ vai người nữ được thánh hiến nặng chĩu quạnh đau, nhưng sơ may mắn có bờ vai Giêsu để nương tựa, cậy nhờ. Nhờ vào mối tình Giêsu, sơ có được cuộc sống hạnh phúc bình an trong đời dâng hiến. Với niềm vui thiêng liêng mà sơ nhận được từ Thiên Chúa, ước mong người nữ tu của Chúa có được nguồn sức mạnh tuyệt vời để lướt thắng những thách đố khó khăn, sơ nhỉ!
Bên cạnh đó, nhờ tình yêu Đức Kitô thúc bách, sơ vui tươi sống ba lời khuyên Phúc âm. Thời khắc khấn hứa ấy cho sơ chính thức trở thành người nữ trọn đời chỉ thuộc về một mình Thiên Chúa mà thôi. Thay vì nên nghĩa vợ chồng với ai đó, sơ lại được thôi thúc để sống độc thân khiết tịnh vì Nước Trời. Thật cao thượng và trân quý biết bao! Trong đời tu, sơ chỉ còn yêu một mình Thiên Chúa – người tình duy nhất của sơ. Ai bảo các sơ không có người tình; ai đồn các sơ không biết yêu!? Thiết nghĩ các sơ cũng yêu say đắm và sống trọn vẹn cho mối tình với Giêsu đấy thôi! Là người nữ được thánh hiến, sơ không cần điểm trang lộng lẫy, không vòng vàng trang sức. Với sơ, những thứ ấy không đẹp bằng chiếc áo dòng xinh xắn, không quý bằng chiếc lúp đội trên đầu. Nhờ cuộc sống khó nghèo, khiết tịnh và vâng phục, sơ lúc nào cũng trở nên người nữ tu hiền hòa dễ mến, dịu dàng đạo hạnh trước Thiên Chúa và người ta.
Khi giữ mối tình chung thuỷ với Đấng mà sơ khấn hứa bước theo, người nữ tu của Thiên Chúa được tự do trước hấp lực của gấm vóc lụa là, của tiền tài danh vọng. Sơ can đảm chọn Chúa làm gia nghiệp cho mình. Nhờ vậy mà đời tu của sơ không sầu buồn như nhiều người nghĩ, không u ám như lắm người tưởng. Đúng là chỉ có ai yêu mến người tình Giêsu, họ mới nhận ra đời tu là con đường dệt bằng hoa hồng hạnh phúc, đan bằng chuỗi ngày dâng hiến say mê. Hy vọng lúc nào sơ cũng là người nữ thuộc về Giêsu! Ước mong sơ nhận được thật nhiều ân huệ của Thiên Chúa để trong cuộc sống tu trì, sơ là món quà mà Thiên Chúa dành cho Hội thánh và cho con người hôm nay!
Chúc mừng sơ trong bầu không khí của ngày quốc tế phụ nữ! Tặng sơ lời cầu nguyện tựa bông hoa tươi thắm! Nguyện xin Chúa Giêsu – người tình đặc biệt của sơ – tiếp tục thắp lên ngọn lửa tình của Ngài để sưởi ấm trái tim của sơ. Nhờ đó người nữ tu của Chúa có thể sống rạng ngời trong niềm tin yêu trông cậy. Nếu lúc nào đó tình yêu trong sơ vơi đi, sức hấp dẫn của đời tu yếu dần, xin Chúa mau đến và ở lại trong trái tim sơ. Ước mong từ đó người nữ tu của Chúa lại được hồi sinh và tiếp tục yêu hết mình và tu hết tình.
Cầu nguyện cho nhau, sơ nhé!
Giuse Phạm Đình Ngọc SJ
Saturday, March 4, 2017
†.Ngài Gọi Con.† ---Tâm tình của người Cha Thiêng Liêng với Đức Cha Giuse Vũ Duy Thống
Thống, con ơi! Con chết rồi. Nhưng Cha vẫn gọi con, như khi con còn sống. Cha tin con vẫn nghe được tiếng Cha, bởi vì con đang ở bên Chúa.
Thống, con ơi!
1. Con chết rồi. Nhưng Cha vẫn gọi con, như khi con còn sống. Cha tin con vẫn nghe được tiếng Cha, bởi vì con đang ở bên Chúa. Còn Cha cũng đang ở bên Chúa, tuy một cách khác, nên âm thầm gọi con.
2. Cha gọi con, để xin con giờ đây đang ở cõi đời sau, cũng vẫn cứ tiếp tục ơn gọi Chúa đã dành cho con khi con còn sống.
3. Ơn gọi đó: - Một là “hãy yêu thương nhau” (Ga 13,34). - Hai là “hãy hiệp nhất với nhau” (Ga 17,21-23).
4. Hai điều trên đây đã được con coi là quan trọng nhất trong suốt cuộc đời giám mục của con.
5. Hai điều đó cũng đã được con cảm nhận là hết sức khó với biết bao kinh nghiệm đau đớn của đời giám mục của con.
6. Khi xây dựng hiệp nhất và phát triển yêu thương, con đã chỉ tìm thánh ý Chúa, chứ không tìm tiếng khen. Về lập trường đó, Cha có cảm tưởng là con rất ý thức lời Chúa Giêsu đã phán xưa: “Khốn cho các ngươi, khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã từng được cha ông họ đối xử như thế” (Lc 6,26).
7. Khi xây dựng hiệp nhất và thực thi yêu thương, con cũng đã trải nghiệm sự yếu đuối trong con, như thánh Phaolô xưa: “Tôi là người khốn nạn, bởi vì sự thiện tôi muốn, thì tôi không làm, sự ác tôi không muốn thì tôi lại cứ làm” (Rm 7,19-24).
8. Cha cảm tạ Chúa, vì con đã nhận ra giới hạn của con, để mà biết khiêm tốn, luôn trở về với Chúa.
9. Cha cảm tạ Chúa, vì con đã không đi tìm tiếng khen, mà chỉ tìm thánh ý Chúa. Thánh ý Chúa rất khác ý loài người. Thánh ý Chúa là người mục tử phải bước theo Chúa Giêsu trên con đường thánh giá.
10. Cha thấy con - Đã khao khát ý Chúa. - Đã lắng nghe ý Chúa. - Đã nhận ra ý Chúa. - Đã thực thi ý Chúa.
Để được thế, con đã quan tâm đặc biệt đến đời sống nội tâm.
Như vậy, con đã tập sống theo gương thánh Giuse, bổn mạng của con. Nay con ra đi, mang theo mình vô số điều mà chỉ Chúa biết, như thánh Giuse xưa.
11. Giờ đây, Cha tin là con đang được hưởng niềm vui khôn tả Chúa ban cho con. Xin con hãy nhớ đến Cha, đến mọi thành phần thuộc linh tông, và nhớ đến Hội Thánh Việt Nam.
12. Cha xin nói thiệt với con điều này: Nhiều người trong Hội Thánh Việt Nam hiện nay đang gặp rất nhiều thử thách cam go, với rất nhiều đau đớn xác hồn. Xin con đừng quên họ, đừng quên những người còn ở lại, đang phải vất vả nhọc nhằn trên con đường làm chứng cho Chúa qua yêu thương và hiệp nhất.
13. Cha vốn tin lời Chúa Giêsu đã hứa: “Thầy sẽ ở với các con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,30). Cha tin, nhưng tin mà vẫn không tránh được khổ đau tư bề.
Tuy nhiên, Cha rất hạnh phúc, vì có Chúa ở bên. Con ra đi, khi còn tương đối trẻ. Cha còn ở lại, khi tuổi đã già nua. Trẻ hay già, đều do thánh ý Chúa. Nay Chúa đem người trẻ đi, để lại người già. Điều đó đang dạy Cha rất nhiều.
14. Thống, con ơi! Sự ra đi của con là một bất ngờ. Cha nghĩ sẽ còn nhiều bất ngờ sắp xảy ra. Cha nghĩ đến tinh thần Phó thác của thánh Giuse. Xin con cầu nguyện cho Cha và các anh chị em của con được biết phó thác mình cho Chúa một cách khiêm tốn, đơn sơ, tin tưởng, kiên trì.
Phó thác mình cho Chúa, cũng là khiêm tốn gắn bó mình với Hội Thánh, và sống tinh thần cộng đoàn một cách chân thành và bao dung tế nhị. Con đã nhiều lần chia sẻ với Cha như vậy. Xin con tiếp tục chia sẻ điều đó với Cha và với những người thân, nhất là trong tình hình bất ổn hiện nay.
15. Thống, con ơi! Mấy ngày nay, con chia sẻ với Cha rất nhiều về sự phải luôn luôn sẵn sàng, vì Chúa đến rất bất ngờ. Đó là một cảnh báo khẩn thiết. Con và Cha hãy cầu xin Chúa cho mọi người được biết đón nhận cảnh báo đó.
Hẹn gặp nhau bên Chúa. Hẹn trong niềm tin vô bờ bến ở tình yêu xót thương của Chúa.
Long Xuyên, ngày 3.3.2017
+ Gm. G.B. Bùi Tuần
Thống, con ơi!
1. Con chết rồi. Nhưng Cha vẫn gọi con, như khi con còn sống. Cha tin con vẫn nghe được tiếng Cha, bởi vì con đang ở bên Chúa. Còn Cha cũng đang ở bên Chúa, tuy một cách khác, nên âm thầm gọi con.
2. Cha gọi con, để xin con giờ đây đang ở cõi đời sau, cũng vẫn cứ tiếp tục ơn gọi Chúa đã dành cho con khi con còn sống.
3. Ơn gọi đó: - Một là “hãy yêu thương nhau” (Ga 13,34). - Hai là “hãy hiệp nhất với nhau” (Ga 17,21-23).
4. Hai điều trên đây đã được con coi là quan trọng nhất trong suốt cuộc đời giám mục của con.
5. Hai điều đó cũng đã được con cảm nhận là hết sức khó với biết bao kinh nghiệm đau đớn của đời giám mục của con.
6. Khi xây dựng hiệp nhất và phát triển yêu thương, con đã chỉ tìm thánh ý Chúa, chứ không tìm tiếng khen. Về lập trường đó, Cha có cảm tưởng là con rất ý thức lời Chúa Giêsu đã phán xưa: “Khốn cho các ngươi, khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã từng được cha ông họ đối xử như thế” (Lc 6,26).
7. Khi xây dựng hiệp nhất và thực thi yêu thương, con cũng đã trải nghiệm sự yếu đuối trong con, như thánh Phaolô xưa: “Tôi là người khốn nạn, bởi vì sự thiện tôi muốn, thì tôi không làm, sự ác tôi không muốn thì tôi lại cứ làm” (Rm 7,19-24).
8. Cha cảm tạ Chúa, vì con đã nhận ra giới hạn của con, để mà biết khiêm tốn, luôn trở về với Chúa.
9. Cha cảm tạ Chúa, vì con đã không đi tìm tiếng khen, mà chỉ tìm thánh ý Chúa. Thánh ý Chúa rất khác ý loài người. Thánh ý Chúa là người mục tử phải bước theo Chúa Giêsu trên con đường thánh giá.
10. Cha thấy con - Đã khao khát ý Chúa. - Đã lắng nghe ý Chúa. - Đã nhận ra ý Chúa. - Đã thực thi ý Chúa.
Để được thế, con đã quan tâm đặc biệt đến đời sống nội tâm.
Như vậy, con đã tập sống theo gương thánh Giuse, bổn mạng của con. Nay con ra đi, mang theo mình vô số điều mà chỉ Chúa biết, như thánh Giuse xưa.
11. Giờ đây, Cha tin là con đang được hưởng niềm vui khôn tả Chúa ban cho con. Xin con hãy nhớ đến Cha, đến mọi thành phần thuộc linh tông, và nhớ đến Hội Thánh Việt Nam.
12. Cha xin nói thiệt với con điều này: Nhiều người trong Hội Thánh Việt Nam hiện nay đang gặp rất nhiều thử thách cam go, với rất nhiều đau đớn xác hồn. Xin con đừng quên họ, đừng quên những người còn ở lại, đang phải vất vả nhọc nhằn trên con đường làm chứng cho Chúa qua yêu thương và hiệp nhất.
13. Cha vốn tin lời Chúa Giêsu đã hứa: “Thầy sẽ ở với các con mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,30). Cha tin, nhưng tin mà vẫn không tránh được khổ đau tư bề.
Tuy nhiên, Cha rất hạnh phúc, vì có Chúa ở bên. Con ra đi, khi còn tương đối trẻ. Cha còn ở lại, khi tuổi đã già nua. Trẻ hay già, đều do thánh ý Chúa. Nay Chúa đem người trẻ đi, để lại người già. Điều đó đang dạy Cha rất nhiều.
14. Thống, con ơi! Sự ra đi của con là một bất ngờ. Cha nghĩ sẽ còn nhiều bất ngờ sắp xảy ra. Cha nghĩ đến tinh thần Phó thác của thánh Giuse. Xin con cầu nguyện cho Cha và các anh chị em của con được biết phó thác mình cho Chúa một cách khiêm tốn, đơn sơ, tin tưởng, kiên trì.
Phó thác mình cho Chúa, cũng là khiêm tốn gắn bó mình với Hội Thánh, và sống tinh thần cộng đoàn một cách chân thành và bao dung tế nhị. Con đã nhiều lần chia sẻ với Cha như vậy. Xin con tiếp tục chia sẻ điều đó với Cha và với những người thân, nhất là trong tình hình bất ổn hiện nay.
15. Thống, con ơi! Mấy ngày nay, con chia sẻ với Cha rất nhiều về sự phải luôn luôn sẵn sàng, vì Chúa đến rất bất ngờ. Đó là một cảnh báo khẩn thiết. Con và Cha hãy cầu xin Chúa cho mọi người được biết đón nhận cảnh báo đó.
Hẹn gặp nhau bên Chúa. Hẹn trong niềm tin vô bờ bến ở tình yêu xót thương của Chúa.
Long Xuyên, ngày 3.3.2017
+ Gm. G.B. Bùi Tuần